Như cô gái bước ra từ tiền kiếp Để người đời chẳng biết bướm hay hoa Tôi ngẩn ngơ trước sắc Lan Hồ Điệp Đẹp não lòng đẹp đến xót xa
Da em trắng tựa mây hồng Mắt em là cả dòng sông lững lờ Môi em êm dịu như thơ Tóc em sóng lượn vô bờ thiết tha.
Anh là cung đàn xưa Ru em vào nỗi nhớ Tiếng đàn rơi trong mưa Dìu em vào cõi mơAnh là cung đàn nhớ Kỷ niệm đưa nhau về Ấm vang qua sóng nhạc Chập chùng bước đam mê
Anh là cung đàn xưa Ru em vào nỗi nhớ Tiếng đàn rơi trong mưa Dìu em vào cõi mơAnh là cung đàn nhớ Kỷ niệm đưa nhau về Ấm vang qua sóng nhạc Chập chùng bước đam mê
Những cánh hoa hóa trang làm cánh bướm Muốn bay lên cõi vướng nợ phong trần Trong yên tĩnh của làn hương buổi sớm Nhịp cầu vồng bảy sắc cũng bâng khuâng
Ta vẫn bên nhau những tháng ngày Những chiều nắng hạ mộng mơ say Suối nguồn thơ chảy dòng tươi mát Hoa nở muôn màu trông ngất ngây
Muôn dặm đường xa một mảnh tình Hoàng hôn lả bóng nổi lênh đênh Ngàn năm rào rạt trang tình sử Sao rọi trăng khuya bóng gợi hình
Tặng em nhé hỡi nàng thơ tri kỷ Mùa yêu về anh viết khúc hoan ca Tình đôi ta còn mãi mãi đậm đà Chẳng phai nhạt theo sắc màu hoa sắc lá
Bạn chưa có tài khoản?
Tạo tài khoản